Tôi ngồi lại giữa trời chiều tháng chạp
Một chút buồn nhìn năm cũ đi qua
Đời sống vẫn cứ như tờ giấy nháp
Em mê mải giữa đường trần xuôi ngược
Chân đã quen với phố chợ quê người
Tôi còn đó nỗi buồn ngày dâu bể
Nhìn lại mình có lúc bỗng hỗ ngươi
Nhớ quê hương xa nửa vòng trái đất
Bữa cơm chiều sợi khói mái tranh quê
Bằng hữu cũ mấy ai còn ai mất
Lòng vẫn mong có một lúc quay về
Muốn thăm lại con suối miền quê ngoại
Đã một thời tắm mát tuổi thơ tôi
Con diều giấy của ngày nào tiểu học
Còn trong tôi bao nỗi nhớ không rời
Rồi chiều nay giữa phố người náo nhiệt
Tôi một mình nơi quán nhỏ quê ai
Ngày tháng vẫn ra đi không về lại
Bước chân nào trên những lối tàn phai.
NGUYỄN VĂN ĐIỀU
No comments:
Post a Comment