Tôi quảy trong hồn, xứ Quảng tôi
Dùi Chiêng, Tí, Sé, đến quê người
Và nước Thu Bồn trong huyết quản
Tôi, mỗi chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về quê mẹ, chín chiều đau
Ô, Ri, ôi đã xa biền biệt
Hòn Kẽm mây tang trắng một màu.
Em ạ lòng tôi như phố cỗ
Nhớ từng lớp ngói phủ rong rêu
Nhớ con mắm cái, nồi cơm nguội
Mỗi buổi chiều qua..lại nhớ chiều
Gió đưa cây cải lên trời thẳm
Để cọng rau răm đắng một mình
Cây tháp Bằng An buồn đứng lặng
Trông vời ngấn tích mấy triều Chiêm
Ước giạc khi mô về xứ Quảng
Cùng em giả gạo dưới trăng trong
Nhắc em nhớ điệu hò khoan cũ
"Muối mặn gừng cay" khắc đáy lòng.
Bùi thế Kiệt
Milpitas 7-1999
No comments:
Post a Comment