Saturday, February 26, 2011

BỤI THỜI GIAN


câu ca dao từ ngày xưa mẹ hát
dấu bờ tre con bìm bịp kêu chiều
lạch nước chảy qua mấy bờ ruộng cạn
như mùa hè trông nồm thổi hiu hiu
cay con mắt giấc trưa nồng chưa đã
chú dế mèn ngơ ngác giọng buồn thiu
có một sớm bên kia sông bỏ chợ
súng đạn về theo nước mắt khăn tang
câu hát mẹ cũng đầm đìa cổ tích
căn nhà quen trùm lên dấu điêu tàn
mảnh áo rách gói khoai chà lưu lạc
con đò già cũng mất lối sang ngang
cha gánh gạo rừng đêm nghe muỗi hát
lời ru xưa đau tuổi đá trên ngàn
bên bếp lửa còn nồi rau bát cháo
nỗi quê hương cay đắng lật từng trang

phải kể lại cho lòng cha khỏi tủi
bởi non sông vùi cốt nhục thâm tình
nửa giọt máu đầy ơn cha nghĩa mẹ
vẫn tự hào trong chọn lựa nhục vinh
câu ca dao mãi nằm trong trí nhớ
bụi thời gian đau quặn ruột gan mình.

mạc phương đình

No comments:

Post a Comment