Hôm qua vừa nói yêu em
Hôm nay gặp lại bỗng quên mất rồi!
Hôm qua vừa nói yêu em
Hôm nay gặp lại bỗng quên mất rồi!
Bao lần tôi hỏi lại tôi
Yêu ai thì chọn một người cho xong
Nhưng rồi lòng lại nhủ lòng
Tình không biên giới mấy trùng biển xanh
Yêu riêng một kẻ sao đành
Tình như biển rộng sao dành riêng ai
Trơi cao, núi thẳm, sông dài
Tình theo trăng nước, gió mây phiêu bồng
Yêu khăng khít cũng là không
Yêu qua quýt cũng là chung thủy tình
Tình như những đám rêu xanh
Ðem thời gian sống bám thành lũy xiêu
Tình như con nước ngọn triều
Chở muôn ý mộng lên nhiều đỉnh cao
Tình như ánh sáng trăng sao
Soi chung vạn cõi soi nào riêng nơi
Yêu người là để yêu tôi
Yêu tôi là để yêu đời đắm say
Yêu đời nên chẳng yêu ai!
(Riêng chung cũng một lòng nầy mà thôi
Ðừng buồn em(anh) nhé, em ơi
Yêu đời là để đủ lời Yêu Em(Anh) !)
nguyễn thùy
Hái Giọt Sương Trời
Ta(1) đi hái giọt sương trời
Tung vào gió cho lên lời vi vu
Cho lá cỏ thơm mùi vũ trụ
Cho bình nguyên bát ngát mật tròn trăng
Cho lũng đèo nghe nước réo chân ghềnh
Cho phố thị dừng chuyện chiếu chăn bừa bãi...
Trong cảnh đó ta mời em về lại
Cùng ta ca bài ca tình ái
Mời nhân gian cùng mở mắt một lần
Ðể nhìn nhau trong tinh thể vô ngần
Và để nói trong mặn nồng cảm thụ
Và để nghe trong tha thiết tương phùng
Ðể cho đời vẹn nghĩa thủy chung
Ðể mây gió thiên niên về kết tụ
Mộng hài nhi đọng mãi nụ môi hồng
Ðể bốn phương tám hướng mây sương
Nghe lắng đọng lời trần gian trác tuyệt
Ngợi Thượng Ðế đã đi vào cõi chết (2)
Ðể cho người được sống đến hôm nay
Ðể chim non thôi hát khúc lưu đày
Sông với núi không ngăn miền cách biệt
Thịt xương da đâu phải thứ vô hồn
Từ đèo cao, lũng thấp, đường truông
Từ phố thi, khuê phòng, trùng dương bát ngát
Sáng danh ca bất tuyệt địa cầu tròn
Muôn vạn nẻo không dẫn về sa mạc
Muôn vạn lời không hàm hỗn mê cung
'Khung cửa hẹp' (3) mở ra trời đất rộng
'Cõi người ta' (4) thơm ngát ý tinh thành
Lồng lộng nghìn phương lời ca hội ngộ
Nhân loại cười dựng lại một bình minh...
Trong cảnh đó ta mời em về sống
Cùng ta ca dưới trời hoa mộng
Mừng nhân gian cùng mở mắt một lần
Ngợi Thượng Ðế đã đi vào cõi chết (2)
Ðể cho người được sống đến hôm nay
Ðể em gần anh mãi mãi kiếp nầy!
nguyễn thùy
No comments:
Post a Comment