Có thể anh luôn viết những bài thơ rất buồn
buồn như mùa Thu đi qua cánh rừng chỉ có tiếng chim
Anh cũng viết những bài thơ trong long lanh nắng Hạ
Và vẫn buồn
như biển đêm
Anh trở về căn nhà hướng biển
Buổi chiều đã mưa. Bóng tối đã đầy
Không còn một vì sao trên bầu trời ngày nọ
Anh nhớ một lần mây đã bay
Anh chẳng còn gì, sau lưng và trước mặt
Anh chẳng còn gì quá khứ với tương lai
Còn lại mình em chưa xa đã nhớ
Như ngày chưa lên, đêm đã rụng đầy
Anh trở về khuya nay,
Chỉ còn anh và biển
Nhưng biển ngoài xa đen thẳm, mịt mù
Quanh anh, trùng trùng gió gọi
Biển rì rào lời của thiên thu
Và thiên thu chỉ là khoảnh khắc
Khoảnh khắc nào mình đã yêu nhau
Anh trở về khuya nay
chỉ còn nghe tiếng biển
Ly café nguội quá, muộn màng
Em ở đâu mà lòng anh sóng vỗ
Anh một mình giữa cõi hoang mang
Hoàng Định Nam
No comments:
Post a Comment