sáng vội vã,
bàn chân không kịp
nhìn thời gian
qua cửa thật nhanh
em về bên ấy
trăng vừa muộn
anh bỗng nghe
thu nhạt chút tình
từng chiếc lá,
theo nhau đùa gió
trời bỗng
nghiêng tóc xám lạnh lùng
người đi phía
trước về vô định
em có nghe thu
hát dửng dưng ?
trưa về chậm,
đợi chiều hấp hối
từng hạt thương
hạt nhớ tan rồi
cơn mưa rụng
trắng màu trang điểm
người vội nghe
thu lặng lẽ trôi
ta về tìm em,
trong hương thu
em đi khập
khiểng với sương mù
bỗng nghe ai
hát đau từng nhịp
xưa hẹn rồi
quên bước lãng du
mạc phương đình
Người về thắp nắng trên cao
rót câu hát cũ chảy vào tim ta
nắng chia nửa gió đường xa
người chia nỗi nhớ vỡ oà tiếc thương
giận chi nhịp guốc sân trường
còn khua sợi tóc lỡ vương một lần
mỉm cười dấu nửa màu trăng
thơ ngây con mắt đánh vần nét thơ
thả ngày theo bước bơ vơ
buông dòng mực tím ngẩn ngơ đường về
ngoài sân đầy rụng hoa lê
trong tim giọt máu tỉ tê một mình .
mạc phương đình
rót câu hát cũ chảy vào tim ta
nắng chia nửa gió đường xa
người chia nỗi nhớ vỡ oà tiếc thương
giận chi nhịp guốc sân trường
còn khua sợi tóc lỡ vương một lần
mỉm cười dấu nửa màu trăng
thơ ngây con mắt đánh vần nét thơ
thả ngày theo bước bơ vơ
buông dòng mực tím ngẩn ngơ đường về
ngoài sân đầy rụng hoa lê
trong tim giọt máu tỉ tê một mình .
mạc phương đình
No comments:
Post a Comment