Saturday, September 14, 2013

LẦN DẠO CHƠI AN HẢI - Thơ Nguyễn Đông Giang




·        Tưởng nhớ Vũ hữu Định  -  nđg
·        Thân gởi Đặng Hiền  -  nđg

                                                                    
1
Chiều thu đẹp , dạo  chơi quanh An hải
Nắng thu vàng , làm nhớ áo ai phơi
Hồn quá mỏng , nên tay ôm không nổi
Bao lần theo , bao lần lạc dấu người
2
Cơn mưa nhẹ , ướt ngang đời trôi nổi
Tôi hay người , đang được để tang ?
Xin đến quán , uống dăm ba ly rượu
An hải chiều , An hải nhớ mang mang

 Đà nẵng 1967NGUYỄN  ĐÔNG  GIANG


LỜI   CHO   MILPITAS

Tháng Hai , anh về Milpitas
Cây cành , còn lấm tấm mưa sương
Cả thành phố , vô tình như ngủ
Anh bâng khuâng , biết gọi ai chừ !

Tháng Hai năm xưa , hành quân Tây Bắc
Nức lòng hào kiệt , buổi ra đi
Tháng Hai năm ni , về Milpitas
Lòng buồn gói lại , với tàn y

Anh về đây , anh về đây thật
Chiến tranh tàn cuộc , nỗi đau tuôn
Lấy nỗi niềm riêng , làm bầu bạn
Biết làm sao , xua được nỗi buồn

Nước Mỹ rộng , lòng anh vốn hẹp
Hẹp lòng , đâu hẹp khói hoàng hôn
Quê người dẫu trời xanh , mây trắng
Vẫn thấy cố hương , ở trong hồn

Em vô lượng , dư âm từ ngàn kiếp
Chẳng ngại chia anh , nụ cười hiền
Và dư biết , anh chong đèn ngồi đợi
Rồi chẳng ai về , qua phố đêm

Rồi chẳng ai về , đêm Bắc Mỹ
Anh rót mời anh , ly rượu đầy
Trong ly rượu , như có nhiều nước mắt
Bao nhiêu  năm buồn , rượu ngọt thành cay

Con đường lạ , anh đi tư tiền kiếp
Đất bám chân anh , hoa réo bên đường
Trái tim cũ , bỗng vô cùng mới mẻ
Và nỗi buồn , cũng dừng lại phía sau

Anh về đây , mệt nhoài như thất trận
Ngã vào em , như một kẻ có tình
Hai chữ Việt Nam , anh nhớ quá
Sống một lần , cho hiểu rõ lòng nhau

Milpitas ! anh chỉ là khách lạ
Mất một chữ Quê , thành kẻ không nhà
Ghé lại em , xin đôi niềm thân ái
Biết nên cười , hay nên khóc hôm nay !

Milpitas  – NGUYỄN  ĐÔNG  GIANG
 


No comments:

Post a Comment