Vào năm 1982 tôi có một tiệm thuốc tây ngay đầu
chợ Ngãi - Giao , đối diện là Ngã Ba Bình-Giã , tuy lúc mới mở nhưng cũng không
thiếu loại thuốc nào . Thuốc uống thuốc
chích ngoại , nội đầy đủ và thời gian sau đó thì khả quan hơn nhiều .
Mặc dù tôi là một Dược tá trước 75 nhưng
tôi cũng biết chích thuốc , là vì cậu tôi là một cán sự điều dưỡng hành nghề từ
thời ông Diệm nên cậu tôi đã truyền cho tôi một số vốn liếng trong thời gian học
tại trường và thời gian cậu hành nghề , năm 71 Bộ Y Tế có tuyển nhận vào khóa
dược tá với sỉ số là 15 nữ , 15 nam , may mắn tôi được có trong danh sách trúng
tuyển , khi ra trường tôi chọn về Chi Y Tế Quận Tiên - Phước trực thuộc Ty Y Tế Quảng - Tín
Lúc đó khi kho thuốc rảnh việc mà bệnh
nhân đông thì tôi cũng ra phụ chích và lại được anh Ngô - Phi - Mậu trưởng chi hay
anh Vỏ - Châu Lâm - Nguyên phó chi chỉ vẽ tận tình khi anh Mậu đổi đi thì lại
có anh Nguyển-Thuyên về thế cũng chỉ cho tôi nhiều điều hữu dụng ( Anh Thuyên
cũng đang ở Sydney ).
Trong thời gian ở tiệm thuốc của tôi vừa
bán thuốc vừa chữa bịnh , với những người ở xa tuốt trong rẫy tôi cũng không ngại
tới tận nơi chữa cho họ trong nhiều thân chủ của tôi có Bà Hai Cá ( tên người
ta gọi bà vi bà bán cá ở chợ đó ) hay mua thuốc và hay mời tôi vê nhà chữa bệnh
cho gia đình bà , nhà của bà ta ở ấp Đường-Cùng gần nhà bà có bà Tám Sênh nhưng
người ta thường gọi bà là Cậu Nhàn nguyên nhân là bà có sinh non một người con
trai sau nhập vào bà xem bói và cho số đề rất linh mặc dầu biết vậy nhưng tôi
chưa có một lần ghé chổ của bà tại vì tôi không có tin .
Bà Hai Cá biết tôi đi vượt biên nhiều lần rồi
mà không thành bị lừa bị gạt mất mát , nên khi nào bà tới mua thuốc cũng cứ
khuyên tôi nên ghé cậu Nhàn xin số cũng xin nói thêm bà là người phụ giúp đốt
nhang đèn hoặc làm mọi thứ linh tinh cho cậu Nhàn khi nào rảnh việc , bà nói
hoài , riết rồi tôi cũng ngại sợ bà buồn lòng nên vào một chiều chúa nhật tôi hẹn
với bà là sẽ về sớm ghé cậu Nhàn , nghe vậy bà vui lắm.
Đóng cửa tiệm xong tôi thẳng đường lên
nhà cậu Nhàn , tới nơi vừa tắt máy xe thì nghe bà Hai Cá trong nhà đã nói với Cậu
Nhàn .
- Thưa cậu Nhàn hôm nay có Chú
T. thuốc tây lên nhờ cậu cho chú xin một con số để chú ấy về trang trải việc
nhà bà nói dài lắm đại khái nói tốt cho tôi để cậu Nhàn giúp tôi .
Khi tôi đã vào hẳn bên trong
thì thấy bà Hai
Cá đang thắp một nắm nhang vái
lạy khói hương nghi ngút hôm ấy chỉ có mình tôi nên tôi được cậu Nhàn chiếu cố liền cậu bảo tôi ra ảng nước rữa mặt , rữa
tay cho sạch sẽ và vào đốt lên một nắm nhang rồi qùi vái lạy xin . Tôi phần
không tin và mắc cỡ nên vái lầm thầm dù chẳng có ai lạ cả lạy xong bà Hai cá chỉ
cho tôi đi thắp quanh chỗ nào đáng thắp rồi cậu Nhàn nói với tôi
- Chiều nay ta bận phải đi
công tác ngoài Phan-Thiết hẹn với nhà ngươi đúng sáng chúa nhật tuần sau nhà
ngươi vào đây ta sẽ giúp cho ngươi được toại nguyện . Nhưng với điều kiện trong
một tuần đó nhà ngươi ở nhà mỗi ngày phải mua một tợ thịt heo (cở 3-4 lạn) 1 ly
nước lạnh , bình bông tươi , chén muối gạo và nhang , đèn để ngoài sân cúng vái
với lòng thật tâm thành ta sẽ bằng mọi cách giành giựt con số cho nhà ngươi , cúng vái xong vãi
muối , gạo lên trần nhà , dặn xong bà Hai bắt tôi đi lạy lần nữa và tôi chào cậu
Nhàn ra về . Phải nói bà Hai Cá quá nhiệt tình với tôi cứ chạy theo ra xe nhắc
đừng bao giờ quên .
Trong lúc này lại có Mẹ tôi từ Đà-Nẳng vào
chơi với con cháu của anh , chị tôi , mẹ
tôi là người rất mê tín nên khi tôi kể chuyện cho cả nhà nghe xong là mẹ tôi chạy
ra chợ mua đủ hết và lập bàn thờ vái lạy , nhà tôi ở ngay trước mặt chợ của Dốc
Ba Mươi tôi mắc cỡ nên để cho mẹ làm hết ( cho đến bây giờ nhớ lại gương mặt mẹ
buồn hiu khi tôi về báo tin . . . mà thương và tự trách mình có lổi với mẹ quá
) .
Đúng một tuần sau mẹ tôi cũng
hoàn thành những lời dặn của Cậu Nhàn và cũng đến ngày hẹn tôi xuống gặp cậu
khi tôi bước vào nhà cậu thì đã thấy hai mẹ con chị Bảy vợ anh Ngãi cũng là
con bịnh của tôi , Dũng là con trai hai
mẹ con bán gạo ở chợ Ngãi - Giao thì tôi được cậu Nhàn kéo xuống nhà dưới nói
nhỏ
- Hôm nay ta quyết đi Bến -
Tre giành giựt số cho nhà ngươi như lời ta đã hứa ( hôm ấy là ngày tỉnh Bến Tre
xổ số ) nhưng tuyệt đối con số ta cho nhà ngươi không được nói ra cho ai biết kể
cả hai mẹ con người kia ám chỉ mẹ con chị Bảy
(vì buổi sáng nên Bà Hai Cá bận đi bán không có mặt ) Cậu Nhàn bảo tôi
làm đủ thục tục lễ nghi xong mới kéo tôi lại tấm màn mà cậu chắn ngang cái giường
chỉ mấy hình con bướm trên đó và hỏi tôi .
- Nhà
ngươi biết con này là con gì không ?
- Con Ong
- tôi trả lời
- Con Bướm
- cậu nói
Cứ như vậy nhiều lần mà cậu
không giận rồi cậu kéo tôi xuống bếp lôi từ dưới miếng thiết có sẳn một tờ giấy
mà ai đó đã vẽ sẳn hình ba con bướm nhỏ , trung và lớn . Nhưng con lớn và con
trung có dấu gạch tréo xóa bỏ rồi hỏi tôi
- Nhà ngươi phải nhận định cho
đúng là con gì ?
- Tôi trả lời to Con Ong
Và rồi cậu cũng hỏi tôi nhiều lần như vậy nên
tôi cũng ngại và trả lời xuôi theo cậu là Con bướm khi ấy tôi nhìn gương mặt cậu
vui vô cùng rồi cậu nói
- Chiều nay ta quyết đi Bến
Tre bằng cả những gì dẫu khó khăn đến mấy ta cũng phải đạt được tâm nguyện cho
nhà ngươi . Có bao nhiêu tiền ngày nay nhà ngươi tung ra mà mua hết con số 19
là con bướm nhỏ nhớ kỷ là con bướm nhỏ
nha ! ta chỉ cho nhà ngươi một lần thôi chứ không có đến lần thứ hai đâu .
Xong tôi chào Cậu ra về khi tôi mở máy xe mà
cậu còn chạy ra đường dặn tôi thêm lần nữa thật tình mà nói tôi cũng không hiểu
sao rõ ràng là con bướm mà tôi cứ trả lời là con ong
Đối diện nhà của cậu Nhàn có Cứng sửa đồng hồ
gần chỗ tiệm thuốc của tôi và hay gởi tủ trong tiệm thuốc của tôi nên Cứng có thấy tôi lúc sáng vào nhà cậu
Nhàn vừa chạm mặt tôi Cứng hỏi ngay .
- Khi sáng anh vào bà Tám Sênh
cho anh số gì vậy ? ( Cứng không gọi cậu
Nhàn )
Tôi chưa kịp trả lời thì Cứng
đã chơi luôn một câu nữa .
- Ôi ! hơi đâu mà tin bà ấy tui ở gần bên bà mà nhà tôi có ai tới xin đâu
bà con gần đó họ cũng đâu có tin bả .
Đã không có niềm tin mà nghe
người ta bồi vào như vậy mà lại là những người ở gần họ nữa chứ !
Tôi quên mất lời bà dặn đi dặn
lại là không được dĩ lộ cho ai biết hết nên tôi nói toạt ra
- Bà ta cho anh con bướm nhỏ số 19 bà cứ dặn
đi dặn lại với anh là đừng nói với ai
nhưng anh không tin mà thích mua con ong 16 , 56 , 96 hơn . Cứng lại khuyến khích tôi nếu anh thích con
ong thì mua đừng nghe bả mà hết tiền đó
, tiệm thuốc tôi nằm ngay chỗ chợ nên nhiều người nghe tôi nói với Cứng
. . .
Hôm đó bán thuốc và chích thuốc đông quá tôi
cũng không để ý đến Cứng mãi cho đến giờ
xổ số từ Radio nhà của vợ chồng Trọng-Liểu thợ may sau lưng tiệm thuốc đài Bến
Tre nói đủ thủ tục buổi xổ số xong nghe người xướng ngôn loan báo kết quả các số
tận cùng bằng số :
---------------- MỘT CHÍN
--------------------- TRỜI ƠI ! THẬT SAO
?
Cả chợ nhao nhao lên "
Ông T. thuốc tây trúng lớn rồi - Trúng lớn rồi "
Lúc đó tôi cũng sững sờ một
lúc rồi như tự trách mình " CŨNG BỞI
TẠI KHÔNG TIN "
Khi bình lặng lại tôi mới nhìn qua chỗ Cứng sửa
đồng hồ thì thấy cửa tủ đóng nhưng tôi nghĩ là Cứng đi dò số và kết quả hôm đó
tại cái chợ Ngãi-Giao người ta hầu như trúng gần hết ít nhất từ 1000 đồng trở lên
Tôi nói thật với lòng là có buồn , nhưng buồn
nhất là khi nghĩ đến mẹ tôi chắc mẹ sẽ buồn nhiều lắm khi tôi về nói thật với mẹ
. Sau tôi định là tối đó tôi ghé lại nhà bạn bè qua đêm nghĩ tới nghĩ lui cuối
cùng tôi quyết đi về để xin lổi mẹ ,
trên đường về tôi tạt vào chỗ cậu Nhàn mới tới trước nhà chưa kịp tắt máy xe
thì cậu đã hiện ra đuổi tôi liền .
- Nhà ngươi đi đi đừng bao giờ bước tới đây
nữa vì nhà ngươi mà ta đã lặn lội lên tận Bến Tre tranh giành với nhừng thần
linh , ma quỹ cho người được toại nguyện
. Đã không tin mà còn đem điều bí mật nói cho người khác biết nữa
Tôi thật sự có lỗi với cậu , có lỗi với mẹ
tôi , tôi không còn dám đứng đó nữa mà quay xe đi về . Khi bước vào nhà mẹ tôi
hỏi liền .
- Răng
có trúng không con ? Mà mẹ thấy
con buồn buồn rứa ? Bộ con mua nhiều lắm hỉ ?
Không thể dấu mẹ nên tôi nói thật
- Mẹ đừng buồn nghe mẹ số mình chưa tới
nên con không trúng đồng nào cả mà con cũng không mua nhiều , cậu Nhàn cho trúng đó mẹ ạ ! Cậu bảo con
mua con 19 là con bướm nhỏ mà con lại không tin con cũng chẳng hiểu tại sao nữa .
Mẹ nói nhẹ nhưng tôi nghe như lời trách móc
nặng nề.
- Con không tin thì thôi chứ đi xin số làm
chi ? Và cúng kiến thêm có lỗi với kẽ khuất mặt , khuất mày . Con không tin sao con không nhắn về cho mẹ
và chị sáu con mua ít ngàn
Tôi nghe tim mình như nhói đau với lời của mẹ
.
Đâu sau ba ngày thì tôi nghe
nhiều người ở khu chợ nói anh em Cứng trúng con số 19 nhiều lắm Cứng mua bao từ
Vũng-Tàu lên tới Long-Khánh , Biên-Hòa .
Tôi không gặp lại Cứng vì sau đó mấy ngày có chuyến đi và tôi đã đi lọt . Những
tháng ngày nằm ở đảo tôi nghĩ ra biết đâu lúc đó mình trúng số thì chắc gì mình
đã ra đi , hoặc sau đó mình có tiền mình đi biết đâu không vào tù hoặc bị chết
rừng chết biển chỉ có xốn xang mỗi lúc nghĩ về mẹ . Còn Cứng số nó có duyên may
thì để nó hưởng mình đừng trách nó làm gì .
Mẹ Ơi ! Bây giờ nơi cõi xa xôi ấy con cúi đầu
kính xin mẹ tha lỗi cho con mẹ nhé !
Câu chuyện này là câu chuyện thật của tôi viết
ra để bà con bạn đọc chiêm nghiệm như thế nào về những chuyện hoang đường nhưng
lại có thật .
Kính chào quý vị
SYDNEY 28/05/13
HÀ-HOÀNG VỈNH-LẠC - NSH
No comments:
Post a Comment