Tóc Anh rẻ ngôi đổi màu thừa thải,
Em !Tà áo bay cho gió lùa Thơ
Son phấn đắt không Tô đầy nhân Ngãi
Em thản nhiên lơ đễnh những đợi chờ
Vườn cỏ nhà Anh thì thầm trách móc
Nỗi sầu tư lự gom nhớ bay cao
Chút buồn cỏ may cào rách xướt
Lạnh thịt da thấm ướt trận mưa rào
Miền thung lủng gió trăng sao gợn thổi
Vọng rì rào như sám hối van lơn
Mùa hy vọng nối đuôi nhau rất vội
Em âm thầm che tà áo giận hờn
Sẽ không chừng mùa yêu tràn biển rộng
Những Hải Âu bói cá nhìn lầm Em
Ngọn Hải chướng chẳng làm chao sóng động
Mà thuyền Anh lũng đảy giữa sương đêm
Rồi sẽ có một đêm không hẹn ước
Anh chong đèn dò dẫm bước lang thang
Về góc biển tìm dấu chân thuở trước
Tắm chung dỏng ngày Hạ thử mùa sang
Gió thơm ngát những Hương Hoa tình mới
Tà Áo Bay đường chéo nối lưng trời
Để thịt da Em căng lên phơi phới
Cho nhân gian nhìn ngắm một lần thôi
Gió hôn Thơ cho đất trời bão nổi
Tà Áo Bay đừng hấp hối cuộc chơi
Còn sót lại trong căn phòng tội lỗi
Một cơn say tình ái của một thời
LINH QUÂN
No comments:
Post a Comment