Phố rất cỗ...nhà rêu phong mái nóc
Đường chông chênh lần phiến gạch trăm năm
Phố chật hẹp ...nên bước gần dể gặp
Mắt ai đó Hội An... em... khung cửa
Lầu không cao...anh muốn vói tay chào
Nhưng rất ngại ...chiếc đèn lồng gió đẩy
Che em ngồi ...đôi mắt ngó trời cao
Tô bún nhỏ bốc hơi thơm hương ngát
Ăn một lần chắc nhớ mãi Cao Lâu
Anh thầm lặng bước ra con phố cỗ
Dọc sông Hoài...nghe con nước lao xao
Chiếc thuyền rồng đậu bên bờ... neo vắng
Nghe ai hò buồn nẩu ruột thấu tim cào
Hội An ơi! một lần ta qua đó
Mưa Hội An còn ẩn thấm ...hồn nao...!
Nhớ Hội An mong môt ngày về lại
Tìm trăm năm hồn phố cỗ năm nào!
Huỳnh Tâm Hoài
No comments:
Post a Comment