Tuesday, February 12, 2013

Nhớ Phố Hội - Thơ Lê Cẩm Thanh




Đã từ lâu tôi mơ một ngày về phố Hội
Nhìn trăng lên soi bóng nước chùa Cầu
Nhìn mặt đường rộn tiếng guốc khua mau
Buổi tan học ngày tôi vừa tuổi lớn
<!-- Read more -->

Tôi ra đi , phố Hội vào Thu sớm
Mưa giăng giăng che khuất lối đi về
Để bây chừ như mất một miền quê
Đời tù tội khó mong ngày cố quận

Tôi nhớ lắm những gốc dừa gốc mận
Những con đường lát gạch mái nhà cong
Những đêm trăng giãi lụa rải trước thềm
Những thì thầm sóng ngàn chiều Cửa Đại

Tôi nhớ lắm và muôn đời nhớ mãi
Hàng giậu thưa lối nhỏ giữa hai nhà
Mùa Hè nào hai đứa mãi nhặt hoa
Quên đi mất buổi chiều rơi lặng lẽ

Tôi còn đó bóng hình của người mẹ
Bàn tay chăm húng quế  liếp ngò thơm
Dẫu ở đâu chợt nhớ tôi vẫn thèm
Rau sống Hội-An cơm chiều mẹ đợi

Phố Hội ơi  !  Chiều nay xa vời vợi
Cho tôi xin một chút nắng quê nhà
Để đời tôi được một phút thăng hoa
Được sống thở như ngày tôi mới lớn   ./

LÊ CẨM THANH    Tampa  FL



REMEMBRANCE  OF  HOI  TOWN

English Version by  LÝ HỮU  NGUYỄN     -     2006

I desired to go back to Hoi Town long ago
To contemplate the rising moon reflecting its light shade
Under the Bridge Pagoda water
To look at the streets filled with the wood-shoe fast and
agog sounds
After my schooling times, when I was just growing up
I left Hoi Town in an early autumn
Clouds spread and spread largely to blanket my way back
And I has lost my native welkin
I had confined myself  hard to my turn due to my present
living
As far as remembered very much coconut palms and plum
trees
Streets paved with bricks , houses with curve-shaped roofs
Moonlight nights scattered with silken bands on the verandah
Murmuring waves in late afternoons at the Dai Estuary
I recalled too much everything in my mind, and eternally
The thin fence which separated the two-house side path
In every summer , two of us picked up continuously
flowers
And we forgot the evening coming in quietness
I still remained there my mother’s silhouette
Who cared for the growth of  mint ,coriander leaves , and
other vegetables
Wherever I  lived, I suddenly remembered and coveted to
eat also
Green  vegetables of Hoi An in my mother’s awaiting
dinners .
Oh , dear Hoi Town  !  In this very far –off  place tonight
Please give me a little bit of my native country’s sunshine
For a sublimated moment in my life
So I could live and breathe as I did before in my young age    

Nguyễn Hữu Lý

No comments:

Post a Comment