Ta đứng cuối năm đêm Gò-Nổi
súng cầm canh giặc ánh mắt trừng
lòng buồn hơn cả trời tăm tối
chạnh xót thân trai,tim rưng rưng .
<!-- Read more -->súng cầm canh giặc ánh mắt trừng
lòng buồn hơn cả trời tăm tối
chạnh xót thân trai,tim rưng rưng .
Ta có mẹ già thức mãi khuya
vợ hiền,con thơ ngày mãi khóc
bơ vơ đầu bãi mù cuối dốc
mà đợi chờ ai buổi quay về .
Tim đã mòn hao theo buổi trước
bóng ai về lặng sửng bên hiên
mắt đăm đăm lối ngàn xuôi ngược
hoang phế từ lâu một cỏi tình .
Em có chờ ta ngày bắc tiến
mà vui câu hát mộng hòa-bình
mà nay không có người đưa tiển
còn lại chiến trường khúc chiến chinh .
Nằm đây chờ giặc qua đầu súng
lòng giá lạnh rồi dấu hờn căm
sương đêm lả chả rơi đầy áo
Gò-Nổi đường về quá xa xăm .
Ơi em còn thức bao đêm trắng
có đợi anh bên bếp lửa hồng
ta mãi chôn đời theo chiến trận
em có buồn không?có nhớ không?
Huy Uyên
No comments:
Post a Comment