Saturday, November 2, 2013

Thương Tích - Thơ Vũ Đình Trường

 
sao tôi về đây tàn thân lụn xác
Sao tôi về đây áo bạc lòng cay
sao em đi đi ta ở lại lạc loài
chân hụt hẩng ngã thang đời tưởng chết

em đá ngược vào hồn tôi mãnh liệt
Vó căm hờn tung bụi đỏ mù khơi
Vết đá trong tôi tím ngắt một đời
mùa đổi gió chợt nghe hồn nhức buốt

Sao tôi về đây xác hồn gầy guộc
Nhánh đời chừng tua tủa những gai chông
Tả ngạn căm hờn bờ bãi mênh mông
Không tích lũy hết phù sa gian khổ


Em ơi, sao em xa ta cho biển đời giông tố
Sao ta lại về, óc nặng, hồn đen
Thân muốn yên rồi cũng chẳng được yên
Vẫn sống mãi trong uất hờn đau buốt

Sao em xa ta lạnh lùng trơn tuột
sao ta xa người đời bổng xanh rêu
sao ta lại về trong nỗi quạnh hiu
và thương tích đã nghe chừng nung mủ

Tả ngạn xưa buồn thiu ngàn cổ độ
Ta quại quằn đời trăm nhánh u mê

Vẫy tay chào người thương nhớ ngô nghê
Chúc may mắn và vuốt người thêm sắc

VĐT
Sài Gòn 1975

No comments:

Post a Comment