Tuesday, April 23, 2013

Dối Mình - Thơ Mạc Phương Đình



 Lòng mai, tuổi đã sang chiều
ngẩn ngơ bước lỡ hắt hiu với mình
tưởng buồn giấu được ngày xanh
rong chơi mê mải đường quanh đi về<!-- Read more -->
 
giật mình ngó bóng mưa che
con chim sáo gọi nỗi quê ngập ngừng
mang sầu gửi tặng người dưng
bỏ quên ngày tháng trên từng ngón tay
 
cuối sông ngỡ nước lên đầy
đêm nghiêng bóng nhỏ đợi mây vu hồi
dối lòng chén rượu ly bôi
có không một dấu bên trời bình yên
 
sóng xô đẩy ngược con thuyền
đôi vai đã ngủ với miền trăm năm 

mạc phương đình 

No comments:

Post a Comment