Phố
của người tôi mỏi mắt tìm ai
kỹ niệm
chết theo con đường buổi trước
chia tay
màu chiều vàng biền biệt
tôi ngẫn
ngơ buồn em có hay .
<!-- Read more -->
Em trôi
về đâu để lại ngậm ngùi
mười năm
, hai mươi năm qua vội
nhớ nhau
thôi xót xa quá đổi
hát sông
trôi từng nhịp cùng tôi .
Hai ta
bạc lòng cầm đời lá
vội vàng
chi để lại mối tình
lá đi về
đâu để lòng bổng nhớ
chuyện
qua rồi ai dấu kín đời tim .
Đâu đó
phương trời mà em giữ cất
bến
thuyền giờ nằm lặng lẻ cùng sông
tình đậu
đổ nơi khoang đời xa khuất
em bỏ
cho tôi vạn nụ cười buồn .
Tôi nợ em mà em đâu nói
vĩnh biệt đời với trăm lối xa khơi
hai ta dù đang ở hai nơi
con tàu ra đi để sân ga đứng đợi .
Chiều bên sông nước vờ trôi lặng lẻ
Đà Nẳng giờ này cũng hắt hiu cỏ sương
Khu phố xưa chờ ai mà vắng thế
dã từ lâu ai bỏ lại cuộc tình buồn .
Ngày vui rồi ai ngờ qua quá vội
tất cả rồi trôi đi thật xa
đã tàn phai nào có kịp quay về
buồn đau đậu trên môi em ngày ấy .
Tình em xa hồ chiều tôi giữ lại
đoạn kinh buồn hoang phế một đời ai
để ai đứng đây mà chờ đợi mãi
mặn nồng xưa đã chấp cánh bay rồi .
Huy Uyên
No comments:
Post a Comment