Bởi từ nỗi nhớ xanh xao ấy
ta gừi về em một chút tình
ngày tháng đi rồi không trở lại
ta đi biệt xứ lòng đau đớn
đất nước xa rồi thuờ chiến chinh
vất súng mang thân người chiến bại
ước mơ quê mẹ được thanh bình
Bắc Nam tưởng đã thôi chia cắt
sông núi mùa xuân tưởng đã xanh
lòng ngỡ anh em liền khúc ruột
xoá đi thù hận những phân tranh
chung tay dựng lại quê hương mới
nước Việt từ nay sẽ thái bình
tiếp bước tiền nhân vì Đất Tổ
con Hồng cháu Lạc mãi thơm danh
đâu ngờ một lũ người vô cảm
tàn ác vô lương thật đoạn đành
ngẫng mặt huênh hoang khoe chiến tích
xuống tay đàn áp đám dân lành
biến ngày thống nhất thành ô nhục
đẩy cả triệu người xuống biển xanh
đưa cả miền Nam vào đói rách
cường quyền cai trị bởi lưu manh
cúi đầu tuân phục theo Trung quốc
bán nước cầu vinh tội đã rành
bắt đám tàn binh đi cải tạo
giết bằng bệnh tật giữa rừng xanh
dùng kinh tế mới cho sang đoạt
tư sản không cho ở thị thành
cướp đất cướp nhà cho cán bộ
lập nên một nhà nước quang vinh
phương xa xin gửi đôi dòng lệ
khóc với niềm đau của chúng mình.
mạc phương đình
2-1995
No comments:
Post a Comment