Sunday, May 5, 2013

Bài cho Mẹ tháng Tư - Thơ Vũ Đình Trường


Con không về thăm mẹ tháng tư
Mẹ còn đó trên quê hương đã mất
mưa tháng tư buồn rơi lất phất
trên phố phường đổi chủ thay tên
<!-- Read more -->

con không về không phải con quên
cũng chẳng phải con không còn biết nhớ
tháng tư đến trên miền Nam nghẹt thở
mẹ buồn hiu thấp thỏm mong chờ

con bỏ nhà, đi bụi, tập làm thơ
mười sáu tuổi cứ tưởng mình khôn lớn
tội nghiệp mẹ có thằng con cà chớn
sinh ra đời để làm khổ mẹ cha

con không về thăm mẹ, mưa sa
biển hấp hối, sông quại quằn trăn trối
mẹ ở đó mỏi mòn mong đợi
có biết đâu trái đất đổi vòng quay

con không về thăm mẹ năm nay
mẹ đã mất và con cũng mất
điểm tựa cuối cùng giữa đời lây lất
đã vỡ òa trong hố mắt trũng sâu

con không về thăm mẹ năm sau
chỗ mẹ nằm sỏi đá buồn run rẩy
cây mù u mẹ trồng năm ấy
cũng khô cằn theo vận nước điêu linh

con không về đọc cho mẹ bài kinh
như thuở bé mẹ ngồi nghe con đọc
Khói thuốc bay qua góc hồn đơn độc
mười tám tuổi, con đăng lính, hành quân

con không về thăm mẹ mùa xuân
có một ngày giặc ăn mừng đại thắng
trăm khẩu pháo dàn hàng ngang nhắm thẳng
vào Sài gòn đang xao xác hoang mang

cuối tháng tư đất nước vấn khăn tang
ngày ô nhục trên cả ngàn trang sử
dân chủ tự do thành oan hồn uổng tử
tuổi thanh xuân con vỡ mộng ban đầu

con không về thăm mẹ, vì sao?
chỉ vì muốn dành cho mình giọt lệ
giọt lệ cuối khóc mừng ngày đất mẹ
đẹp như thời mẹ mở mắt cho con

Vũ Đình Trường
30 tháng 4 năm 2013

Con không về thăm mẹ tháng tư
Mẹ còn đó trên quê hương đã mất
mưa tháng tư buồn rơi lất phất
trên phố phường đổi chủ thay tên

con không về không phải con quên
cũng chẳng phải con không còn biết nhớ
tháng tư đến trên miền Nam nghẹt thở
mẹ buồn hiu thấp thỏm mong chờ

con bỏ nhà, đi bụi, tập làm thơ
mười sáu tuổi cứ tưởng mình khôn lớn
tội nghiệp mẹ có thằng con cà chớn
sinh ra đời để làm khổ mẹ cha

con không về thăm mẹ, mưa sa
biển hấp hối, sông quại quằn trăn trối
mẹ ở đó mỏi mòn mong đợi
có biết đâu trái đất đổi vòng quay

con không về thăm mẹ năm nay
mẹ đã mất và con cũng mất
điểm tựa cuối cùng giữa đời lây lất
đã vỡ òa trong hố mắt trũng sâu

con không về thăm mẹ năm sau
chỗ mẹ nằm sỏi đá buồn run rẩy
cây mù u mẹ trồng năm ấy
cũng khô cằn theo vận nước điêu linh

con không về đọc cho mẹ bài kinh
như thuở bé mẹ ngồi nghe con đọc
Khói thuốc bay qua góc hồn đơn độc
mười tám tuổi, con đăng lính, hành quân

con không về thăm mẹ mùa xuân
có một ngày giặc ăn mừng đại thắng
trăm khẩu pháo dàn hàng ngang nhắm thẳng
vào Sài gòn đang xao xác hoang mang

cuối tháng tư đất nước vấn khăn tang
ngày ô nhục trên cả ngàn trang sử
dân chủ tự do thành oan hồn uổng tử
tuổi thanh xuân con vỡ mộng ban đầu

con không về thăm mẹ, vì sao?
chỉ vì muốn dành cho mình giọt lệ
giọt lệ cuối khóc mừng ngày đất mẹ
đẹp như thời mẹ mở mắt cho con

Vũ Đình Trường
30 tháng 4 năm 2013

No comments:

Post a Comment