Tuesday, November 29, 2011

Thư Trả Lời Bạn Phan Tây Lộc - Mạc Phương Đình



Thư bạn viết như đùa như thật
câu khiêm cung như thật như đùa
dẫu chưa quen nhưng cũng dám chào thua
(người xứ Quảng thường phang nhau loạn xạ)
<!-- Read more -->

Dòng thơ tôi là loài cây trên đá
nhựa khô cằn mang khốn khó tự thân,
tầm nhìn gần chẳng dám nghĩ mười năm
tài thô thiển bày trò câu với chữ
người rộng lượng chắc sẵn lòng tha thứ
bởi văn chương dại chút cũng không sao
nỗi lòng quê đôi lúc cứ dâng trào
mượn chữ nghĩa rót vơi niềm khắc khoải
trang thơ tôi thay cho lời nói
những nỗi đau, ray rứt một mình
thời gian, đời sống, những chông chênh
thân cây sậy trên đầu ngọn gió

Trong một thoáng phù du nào đó
hình chợt mang dáng nét phong lưu
nhưng thực tế tuổi già đuổi sát
hết mơ chi đáp trả ân cừu
óc nhỏ bé còn dăm bảy chữ
thôi cũng đành "quan quan thư cưu"

mạc phương đình

No comments:

Post a Comment