Monday, April 30, 2012

CUỐI ĐƯỜNG - Truyện của Vương Mộng Long

 

(Hồi ký của Vương Mộng Long- k20) 

“Vinh quang một đời của người cầm quân là một món nợ.  
Nợ với tổ quốc, với đồng bào, và với thuộc cấp của mình!”
(Vương Mộng Long)
—o—
     Bảy giờ sáng ngày Ba Mươi tháng Tư 1975, tôi dừng quân trên một tọa độ cách thủ đô Sài-Gòn hơn hai chục cây số. Nơi đây là đoạn cuối của Quốc Lộ 1. Chỉ còn một quãng đường ngắn ngủi nữa thôi, Quốc Lộ 1 sẽ chấm dứt. Tối qua, 29 tháng Tư chúng tôi rút về tới Long-Bình thì Bộ Chỉ Huy Liên Đoàn 24 Biệt Động Quân đã di chuyển đi đâu mất rồi. Tiểu Đoàn 82 Biệt Động Quân của tôi như con gà con lạc đàn. Tôi vào máy gọi Liên Đoàn 24 BĐQ, gọi Tiểu Đoàn 81 BĐQ, gọi Tiểu Đoàn 63 BĐQ, và gọi cả Sư Đoàn 18 BB/ HQ trên tần số riêng. Tần số nào cũng rối loạn. Tôi không bắt liên lạc được với ai. Nửa đêm, thình lình máy vô tuyến đưa lệnh, chẳng hiểu của giới chức nào, chỉ vắn tắt một câu,
     -“Các đơn vị cấp tốc rút về phòng thủ Sài-Gòn!”

Sunday, April 29, 2012

Tháng Tư, cột đèn không cẳng đi ra biển - Nguyễn Đông Giang


Mặc cho gió mùa , người ra biển
Ở đây cũng chết, chỉ còn liều
Tháng Tư, lùa tù lên núi ở
Thị thành lúc nhúc, cảnh ruồi bu!

Friday, April 27, 2012

Viết cho tháng Tư - Huỳnh Thục Vy



Tôi sinh trưởng sau năm 1975 và gia đình tôi không có liên quan gì nhiều đến cả hai phía trong cuộc chiến tranh Việt Nam vì thế mối tương quan tình cảm của tôi với những sự kiện lịch sử và hoàn cảnh chính trị xã hội trong cuộc chiến hầu như rất ít nếu không muốn nói là không có. Những gì ít ỏi mà tôi được hiểu biết về nó chỉ đơn thuần là kiến thức. Đứng trong vị thế đó, tôi tạm thời có thể yên tâm rằng lập trường của tôi, và những gì tôi nói ra sau đây sẽ được hiểu một cách thiện chí và không bị gán ghép hay chụp mũ. Tôi không sợ bị chụp mũ, nhưng thiết nghĩ điều đó cùng với những nguỵ biện không có lợi cho sự tiến bộ.

Tuesday, April 24, 2012

Điệp khúc tháng Tư - Thơ Vũ Đình Trường


Tháng Tư quay mặt nghẹn ngào
lệ tàn binh ướt chiến bào long đong
tháng Tư quỷ dựng cờ hồng
ngục tù khép lại một vòng Việt Nam

Ông giáo sư dạy Sử - Vương Mộng Long


Một chiều cuối năm 1998 tôi vào Trường University of Washington (UW) để đón đứa con gái áp út tan giờ học. Tình cờ tôi nhìn thấy một ông già đứng chờ xe bên bến Bus. Có lẽ ông cụ lớn tuổi hơn tôi nhiều. Hỏi chuyện, tôi mới hay, ông cụ đã qua tuổi bảy mươi, ăn tiền hưu, và đang học môn Truyền Thông (Communication) năm Senior. Tôi chợt nghĩ, thời gian này mình cũng không bận lắm, tại sao không trở lại trường? Ít ra cũng học thêm được vài điều hay. Thế là, hôm sau tôi nộp đơn xin trắc nghiệm trình độ Toán và Anh Văn để xếp lớp tại Shoreline Community College (Shoreline C. C.).

Sunday, April 22, 2012

ĐỪNG GỌI TÔI LÀ ÂN NHÂN - HUY VĂN



Tiếng cám ơn nói vạn lần chưa đủ
Và các anh mới thật đấng anh hùng!
Tháng 4 về! Nhắc từng câu chuyện cũ
Để lòng chùng theo hoài niệm rưng rưng.

Monday, April 16, 2012

VIỆT NAM HẬU CỘNG SẢN - Duy An Đông



Th chế nào, thi gian ri cũng phi được thay thế bng mt th chế văn minh tiến bô hơn. Rút kinh nghim Đng Cng sn Vit Nam áp dng đường li cai tri dân sau nhng đt thành công như: Sau cách mng tháng 8/1945, khi chia đôi đt nước tháng 7/1954 và chiếm min Nam ngày 30/4//1975, Hà Ni đã áp dng chính sách cai tri đc tài kéo dài đã đưa đt nước tan hoang. Vy Vit Nam hu cng sn, th chế mi rút kinh nghim, đng có t kiêu và gây oán thù như Công sn đã làm, mà ta phi có đường li đi đoàn kêt dân tc.

THƯƠNG PHẾ BINH - Duy An Đông


Anh nm trong bnh vin
Người thương binh by lăm
Khi Vit cng nhào ti
Đui anh ra đường nm

Wednesday, April 11, 2012

GIÃ TỪ VŨ KHÍ - Bút ký của HUY VĂN (Tiếp theo)



Thứ Bảy 29- 03- 1975.
Khoảng 2 giờ sáng, Đại Úy Hòe cho biết Trung Tá An có hỏi thăm tình hình “ thụt két “, rồi nói là cứ ráng thêm chút nữa xem sao. Mỏi nhừ và vộp cả hai tay mà chưa phá được lớp bê tông. Chán nản, chúng tôi ra ngồi ngoài sân cho mát. Đến lúc này mới nghe loáng thoáng tiếng vọng của pháo kích. Không biết là địch đang rót vào đâu, rất đều đặn.

Hẹn - Thơ Mạc phương Đình

hẹn em thăm lại quê nhà
nghe trong nỗi nhớ mù xa tháng ngày
trống trường gọi nốt thu bay
mưa Đông cho mẹ đắp dày áo thơ

Tuesday, April 3, 2012

Có một Hội An tử tế - Nguyễn Văn Tuấn




Trên mọi nẻo đường đất nước trong thời hội nhập, tìm một nơi chốn tử tế với du khách là cả một thách thức. Nhưng tôi biết có một nơi thật sự tử tế với du khách: Hội An. Đúng như Nhà văn Nguyên Ngọc nhận xét, đến Hội An không thấy bóng dáng của công an, cảnh sát. Và, người Hội An rất dễ mến. Kì công tác vừa qua ở bên nhà, tôi lại có dịp tạt qua Hội An một vài giờ, và dù là lần thứ ba đến đây, tôi nghĩ quả thật đây là nơi chốn du khách không thể bỏ qua.