Friday, March 30, 2012

MÙI HƯƠNG LIÊU TRAI - PHƯƠNG-DUY TDC


1-
Huyền dắt xe đạp ra ngõ.
Phương vừa đến trước cổng nhà nàng. Huyền nở một nụ cười tươi.
-Phương đến đúng giờ thật!.
-Thì mình đã hứa với người đẹp thì phải giữ đúng hẹn chứ.
-Hôm nay chúng ta đi về hướng nào? Huyền hỏi.
-Tuần trước đi hướng biển rồi, tuần này mình lên núi vậy, bạn nghĩ sao?
-Huyền cũng nghĩ và thích vậy.
<!-- Read more ==>


 Tuần trước đôi bạn cùng lớp đã qua Đập Đá, đến Vĩ Dạ ăn bánh bèo trước khi định đi luôn xuống Cửa Thuận hóng gió biển mát để tránh những cơn gió Lào mùa này đang đổ  những luồng không khí nóng khô rốc như chảo lửa xuống khu hoàng thành HUẾ, nhưng khi Phương nhìn thấy Huyền đạp xe chậm dần, mồ hôi trên trán nàng  lấm tấm vì hướng gió thổi ngược chiều thêm rát, nóng. Nàng đạp xe mệt quá nên đến Ngọc Anh thì hai người phải dừng lại  uống nước dừa để giải khát và nghỉ mệt… Huyền e không còn đủ sức tiếp tục đi đến bãi biển như dự định. Nên đôi bạn quyết định phải quay về Kim Long.
Ngồi dưới bóng râm của khu vườn nhà chàng để “gạo” bài như những lần trước.

Ngôi vườn rộng lớn này do bên ngoại của Phương: Gia tộc Nguyễn-Hữu  lập ra.
Các ông sơ, ông tổ, ông cố… nguyên gốc từ Gia Miêu ngoại trang ngoài Thanh Hóa ngày xa xưa đã theo chúa Nguyễn di dân vào Thuận Hóa.
 Các cụ tổ, cụ cố đã có nhiều vị ra làm quan với chúa Nguyễn nên lập ra cơ ngơi này từ lâu làm nhà tự đường thờ phụng tổ tiên.
Phương bảo Huyền cứ tiếp tục ngồi học, chàng ra vườn sau tìm  hái mấy trái cây chín vàng vào để đôi bạn cùng nhâm nhi.
Nhìn rổ trái cây Phương bưng, Huyền reo lên:
-Quả dứa bự quá! Lại có những quả khế chin vàng nữa… Phương đưa mình ..”
Phương đưa rổ trái cây cho Huyền, rồi chạy ngay vào nhà bếp.
Chàng mang ra con dao và một tô muối ớt màu đỏ.
-Bạn đưa con dao cho mình gọt quả dứa, Huyền nói.
-Thế thì tốt quá, vì mình biết mình rất vụng tay khi gọt trái thơm chín vàng này. Mình gọt khế thì tạm được.
Nói xong chàng ngồi nhìn người bạn gái gọt vỏ thơm, lấy những mắt thơm, rồi cắt ra từng khoanh sao dễ dàng mà nếu đưa chàng làm, chắc vừa mất nhiều thì giờ mà những lát thơm sẽ mất ngon.
-Dứa vàng và thơm quá! Huyền vừa nói vừa nuốt nước bọt.
Thấy vậy, Phương nói ngay:
-Mời bạn chấm muối ớt ăn ngay đi! Thế mới ngon, mới đã!
Nhìn Huyền cho vào miệng những khoanh dứa vàng rệu nước ngọt chấm tí muối ớt đỏ, Phương nhìn không chớp mắt, Huyền trông thật đáng yêu quá.
Trước khi ôn bài xong ra về, Phương không quên trao tặng cô bạn gói hoa ngọc lan mà chàng vừa hái trong vườn vì chàng biết Huyền rất mê mùi hương thơm thoang thoảng của loại hoa quý phái  này. Nàng cài lên tóc, bỏ vào cartable, ướp vào sách vở và cả thân thể nữa.

2-
Mùa thi sắp đến nơi rồi…
Những hàng cây phượng vỹ trồng dọc hai bên bờ sông Hương, Tả ngạn, Hữu ngạn, trong Thành Nội, nơi sân trường Quốc Học, Đồng Khánh đã phô sắc màu đỏ rực, ve sầu đã gọi nhau inh tai nhiều ngày rồi.
Để  ôn bài vở chuẩn bị kỳ thi, Huyền rủ Phương cùng tìm chỗ nào vừa có dịp dạo chơi vừa giúp nhau học thi.
Phương khá Pháp văn vì trước kia chàng học “trường Tây”, giỏi toán và lý hóa còn Huyền thì tư cảm thấy còn yếu các môn này. Về Văn, Triết, Anh văn thì nàng “dư sức qua cầu” nên nàng chọn Phương “gạo bài chung” là vì vậy.
Nhưng thật ra cũng do cảm tính nữa vì  trong ba năm học chung lớp với nhau, nàng thấy có cảm tình với Phương hơn những bạn khác.
Phương cũng thích Huyền, trước hết vì chàng mê giọng nói “Hà Nội di cư” của nàng tuy Huyền cũng chỉ xinh gái trên mức trung bình thôi.
Đôi bạn đạp xe song song trên đường Lê Lợi, qua khỏi trường Đồng Khánh, Quốc Học một đổi, họ rẻ trái lên dốc… để đi Nam Giao.
Ai đã từng sống ở Huế đều có kinh nghiệm “trèo dốc Nam Giao”.
Con đường tráng nhựa khởi sự tại bờ sông Hương, cứ lên cao dần. Lúc đầu người di xe còn sức đạp nhanh, lên dốc càng dài, càng cao nên chậm dần và mồ hôi thấm áo, ướt trán..hơi thở đổi khác. Nhưng khi đã vượt khỏi đàn Nam Giao thì đã giảm mệt hơn.
Huyền và Phương chọn nơi yên tĩnh, mát mẻ để ngồi ôn bài vở.
Huyền nhờ Phưởng chỉ vẻ những công thức khi tập giải các bài toán khó, bài  lý hóa. Nhờ vậy Phương cũng có dịp ôn lại.
Đôi bạn dùng những sách luyện thi toán của Pháp do giáo sư Lebossé, Brachet soạn, sách hình học không gian của giáo sư  Nguyễn đình Chung-Song và nhất là những  sách luyện thi Tú Tài của các giáo sư nổi tiếng ở Saigon biên soạn do nhà xuất bản Thăng-Long in ấn.
Đôi bạn giúp nhau học hỏi. Và ước mong cả hai cùng thi đỗ kỳ thi này.

Rồi đến ngày xem kết quả : Huyền thi đỗ cả kỳ thi viết và vấn đáp. Phương rớt vấn đáp.
Trong khi vào vấn đáp, Phương đã quá lo nghĩ nhiều ngày. Lo ôn bài suốt ngày, đêm thức khuya uống nhiều cà phê và thuốc “bổ óc” Glutaminol  để học. Nhưng ăn uống không ra bữa, nên kiệt sức.
Tự nhiên, ban ngày lúc vào thi vấn đáp mà mắt chàng cứ muốn nhắm lại ngủ một giấc nên kết quả không ra gì.
Chàng phải thi vấn đáp lại sau kỳ nghỉ hè.
Huyền an ủi bạn và giao toàn bộ những tập vở nàng đã ghi chép suốt niên học để bạn nàng làm tài liệu luyện thi “oral kỳ hai”.
Huyền, đúng là cô nữ sinh rất sành “tâm lý bọn con trai mới lớn”
Nàng vẫn biết trong niên học Phương lấy “notes” rất chăm và kỹ, Nhưng Phương đang buồn và thất vọng thi hỏng. Nhìn sách vở sẽ chán và sẽ lười đọc.
Nàng biết từ lâu Phương có nhiều tình cảm với nàng thì sách vở của nàng vẫn giúp Phương học hăng hái hơn.
Đúng như ý nghĩ của nang.
Mỗi khi cầm tập vở của Huyền lên, chàng cảm nhận hình như có một mùi hương lạ thoang thoảng, đam mê từ trong tập vở tỏa ra.
Chàng gọi đó “Hương Yêu” hoặc “Hương Xưa” hay” hương Liêu Trai”?.
Chàng cảm thấy thú vị khi đọc những dòng chữ viết rất chân phương của cô bạn gái và những gì nàng viết, nàng ghi đã thấm vào trí não của Phương lúc nào không hay.
Rút kinh nghiệm mùa thi: kỳ thi đầu chàng đã quá lo nghĩ và học không đúng phương pháp nên từ việc ăn uống đến thức khuya quá sức, nên kết quả kém.
Nay chàng chỉ học vào ban ngày, ăn uống điều độ, thỉnh thoảng dạo chơi với cô bạn thân có giọng nói du dương để thư giãn tinh thần và tình cảm.
Sách vở của nàng đã phần lớn giúp chàng chăm ôn bài vở hơn. Và thi kỳ hai, Phương đã vui mừng khi tốt nghiệp “hạng bình”.
Phương vui mừng một, mà Huyền vui mừng hai vì đôi bạn sẽ còn tiếp tục sánh vai nhau những năm theo học đại học sẽ còn nhiều “romantique” và đam mê tuyệt vời!
Để cám ơn Huyền, Phương và Huyền đưa nhau đi “ăn khao” một chầu bánh bèo núi Ngự kèm theo một chầu chè “gare”.
Phương xin phép Huyền cầm bàn tay nàng.  Chàng đặt một nụ  hôn lên mu  bàn tay nàng vì bàn tay này đã ghi “notes” những bài vở làm quyến rủ sự ham học của Phương trong suốt thời gian qua mà Phương gọi đó là MÙI HƯƠNG LIÊU TRAI hay “HƯƠNG TÌNH”!


PHƯƠNG-DUY TRƯƠNG DUY CƯỜNG
14/Mar/2012

No comments:

Post a Comment