Sunday, April 24, 2011

PHƯỢNG YÊU

PHƯƠNG-DUY TDC 

Phượng rụt rè đi đến cổng gác. Người lính đang bồng súng đi qua đi lại trước doanh trại.
Phượng nói lớn: “ Thưa...”
Người lính đứng lại hỏi: “ Có việc gì đó cô?”
“Thưa chú, em muốn gặp Thiếu Úy...”
Người lính nở một nụ cười rồi hỏi tiếp:
“Thiếu Úy Đại Đội Trưởng? Cô quen với Thiếu Úy? Cô báo cáo tin tức...hay có chuyện gì cần...?”
“Nhờ chú... trình với ông ấy, tôi là Phượng, nữ sinh, nhà ở gần đây, bên cạnh quán cà phê mà ông ấy thường ra uống...muốn gặp...để hỏi...”

Monday, April 18, 2011

Chiều trong quán rượu quê nhà

những ngày ra tù CS, sau 1975


Chiều có ta ngồi, trong quán rượu
Uống một mình, đợi kẻ đi xa
Rượu chẳng ấm, được lòng kẻ đợi
Ta không buồn, sao lại thở ra

Saturday, April 16, 2011

Về Thăm (3)


 Tháng Năm về lại thăm trường cũ
hàng phượng đầy hoa đón hạ hồng
áo trắng bay rồi ngoài cửa lớp
người xưa nay chắc đã theo chồng

NGÀY SÀI GÒN ĐỔI TÊN

Thân tặng đồng bào Việt Nam lưu vong - nđg
 

Từ ngày Sài gòn đổi tên
Nỗi đau vật vã , oằn mền trang thơ
Trở tay không kịp ván cờ
Choàng cơn ác mộng , bơ vơ xứ người

MÀU HẢI ĐẢO

Truyện, Phan Thái Yên

Hai người đàn bà ngồi bên nhau trên đồi cát.  Cháu bé trai chừng hai tuổi nằm vắt lên đùi họ ngủ say. Buổi sáng cuối mùa xuân im lìm những vệt gió quyện theo hàng phi lao xao xác tiếng thở dài. Mặt trời sè sẹ trồi lên khỏi cụm cù lao Chàm nằm áng ngoài cửa biển lúc nào không hay.  Vầng sáng màu hồng non  trong một lúc tưởng không ngơi pha tỏa vào vùng xanh vọng mơ hồ của mây trời, từ từ co lại rồi rúc vào nhau tượng thành khối màu da cam tròn vạnh chói rực trên lằn xanh thẳm của cây rừng dọc theo nóc đảo im lìm dáng núi. Giữa tầm mắt sửng nhìn là mênh mông mượt mà của mặt biển xanh lặng lờ không một bóng thuyền.

Monday, April 11, 2011

Saturday, April 9, 2011

Phản biện bài viết của GS Ngô Bảo Châu

Mấy hôm nay định viết một bài về Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ nhưng không biết phải viết gì, vì những bài viết về ông đã quá nhiều. Hôm qua, nhân đọc cái note “Về sự sợ hãi” từ blog “Thích học Toán” của Giáo sư Ngô Bảo Châu về Tiến sỹ Vũ, cảm thấy không thể không viết vài lời để nói lên những suy nghĩ của mình.

Monday, April 4, 2011

Thầm Hỏi...?


Em có cùng ta trở lại không?*
Đông Giang đường nắng má em hồng
Đong đưa làn tóc bờ vai nhỏ
Áo trắng tan trường bay mênh mông

Mai Em Có Về



Mai em có về quê ta, Đà Nẵng
Chiều qua phà lất phất giọt mưa thưa
Em nhìn thử phía bên kia An Hải
Trường Khiết Tâm, ôm bóng gốc đa làng

Nắng Chiều của Lê Trọng Nguyễn, với Kim Anh và Thái Doanh Doanh

MỘT VÀI KỶ NIỆM VỚI NHẠC SĨ LÊ-TRỌNG-NGUYỄN

Trương Duy Cường

Buổi sáng tôi có thói quen thức dậy theo giờ phát thanh “Chào Bình Minh” của radio Little Sàigòn. Ngày 9 tháng 1 năm 2004, tôi nghe xướng ngôn viên đưa tin: “Nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn đã vĩnh viễn từ giã âm nhạc và bạn bè ra đi lúc 4 giờ 15 sáng, theo tin của nhà thơ, nhà báo Thái Tú Hạp cho biết. Hưởng thọ 78 tuổi”.