Nous ne nous verrons plus sur terre....
G.Appollinaire.
Nắng thu trên áo,vàng trên tóc
hiu hắt heo may lạnh cả lòng !
Em ở đâu,hỡi người của biển ?!
Em ơi ! -Từ độ tình thu chết
ta mãi đi tìm một quê hương !
Sa mạc đêm mơ hồn ốc đảo
đời như sông cạn đã xa nguồn !
Trăm vạn xác thân vùi đáy biển
khóc em,ta khóc cả núi sông !
lòng ta dựng tấm bia sầu hận
máu chửa về tim đã cạn dòng !
Gởi nỗi niềm thương vào cõi vắng
bạn ta nằm xuống chốn lưu đày !
Bao người tù chết sau cuộc chiến
giờ nắm xương tàn đã một mai !!!
Xưa em thích hát "Mùa Thu Chết"
có biết đâu đời tựa lá khô !
Cụm hoa Thạch-thảo không tìm thấy
chỉ thấy trăng khuya lạnh đáy hồ !
Rồi những chiều sương quyện gió ngàn
ngậm ngùi,thương xót buổi ly tan
trông theo cánh nhạn bay về biển
ta khóc cuộc tình đã qúa giang !
Còn đó thời gian xanh sắc cỏ,
mùa thu đã chết tự bao giờ ?!
Ta về nhặt lá trên đường cũ
tìm dấu chân xưa đã nhạt mờ !
Hồn vẫn nằm yên dưới vực sâu
nơi đây nhè nhẹ tiếng kinh cầu,
nhớ em,ta nhớ "Mùa Thu Chết"
trên cõi đời này không thấy nhau !
Võ Văn Lê
(mùa thu 2011)
No comments:
Post a Comment