Trước
khi Sài Gòn sụp đổ, tôi đã có một thời gian dài sống tại Lăng Cha Cả,
gần nhà thờ Tân Sa Châu. Để đến được trung tâm Sài Gòn, từ Lăng Cha Cả
phải đi qua những con đường Trương Minh Ký – Trương Minh Giảng (nay là
đường Lê Văn Sĩ). Ở đoạn chân cầu Trương Minh Giảng có một cái chợ mang
cùng tên và sau này, ở bên kia đường, Đại học Vạn Hạnh của Phật giáo
được xây dựng. Có một thời, đây là nơi nhà thơ Bùi Giáng thường xuất
hiện. Phan Nhiên Hạo trong bài viết Bùi Giáng Như Tôi Thấycó nhiều chi tiết khá lý thú:
Ông
là một nhân vật khá nổi đình đám ở khu vực cầu Trương Minh Giảng. Có
những buổi chiều đông đặc xe cộ, tôi ngồi uống cà phê bên đường nhìn ông
đứng làm cảnh sát giao thông nơi đầu cầu Trương Minh Giảng. Ông đội một
chiếc quần lót đỏ chói trên đầu, áo quần te tua, tay cầm chiếc roi tre
dài, xoay ngang xoay dọc chỉ đường cho xe cộ. Người ta đi qua, cố gắng
tránh xa ngọn roi tre dài, nhưng không ai chú ý đến ông. Ông loay hoay
như vậy giữa dòng xe cộ hàng giờ liền, rồi chán, bỏ đi.